The Soda Pop
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 
"Tiểu thư, cô không thể đi vào!" Bảo vệ ngăn lại, rất nhanh nhận ra cô ta chính là người phụ nữ mấy ngày trước "Được xưng" là em họ của Phó Tổng Tài.

"Anh quên tôi là ai chăng? Tôi là em họ của Kỷ Lăng, ngày đó anh cũng thấy, anh họ nói mặc tôi ra vào Kỷ thị, lại nói, tôi cũng có cổ phiếu ở Kỷ thị, như vậy anh còn dám cản tôi ư?" Vì đi vào, lời nói dối gì cô cũng biên được.

"Nhưng Phó Tổng Tài mới vừa vặn đi ra ngoài." Ngày đó tình hình đúng là như vậy, Phó Tổng Tài không có tại chỗ hạ lệnh đuổi người đi, kia bày tỏ thân phận của cô ta không sai. Nhưng Phó Tổng Tài vừa mới bước ra ngoài, cô ta đến tột cùng tới làm gì?

"Tôi biết, anh họ nói cho tôi biết rồi. Tôi là tới tìm chị dâu tương lai, cô ấy chính là người ngày đó đã dẫn tôi vào." Cô không biết Nguyên Mạn Nhu tên gì, chỉ là cô nhìn thấy bọn họ cùng đi làm, còn đi vào một căn nhà, nếu muốn nói quan hệ giữa bọn họ không có gì, đánh chết cô cũng không tin.

"À, cô tới tìm trợ lý Nguyên! Vậy tôi gọi điện lên." Nếu không phải tìm các nhân viên chủ quản thì không cần căng thẳng như vậy rồi, bảo vệ thở phào nhẹ nhõm.

"Được rồi, anh nói cô ấy biết tôi ở quán cà phê đối diện chờ cô ấy, không gặp không về." Hạ Thải Chi quyết định không đi lên, tránh khi anh họ quay về bắt gặp cô.

Bảo vệ căn bản không biết dụng ý của cô, làm theo lời cô, dù sao ngộ nhỡ có chuyện gì, không phải xảy ra trong công ty, anh cũng không có trách nhiệm.

Không tới năm phút, Nguyên Mạn Nhu đi xuống lầu, gật đầu với bảo vệ một cái, liền đi về quán cà phê phía đối diện.

Bên trong quán cà phê ——

"Nghe nói cô chính là bạn gái『 mới quen 』 của anh họ ?" Hạ Thải Chi hỏi tràn đầy địch ý, còn cố ý nhấn mạnh hai chữ "Mới quen" này.

Đối mặt địch ý khó hiểu, Nguyên Mạn Nhu vốn không biết, nhưng ngay sau đó, cô hiểu, cô ấy tới là "Bảo vệ chủ quyền" .

"Làm gì không nói lời nào? Tôi biết cô không phải là câm."

"Cô tên Thải Chi phải không? Tôi tên Nguyên Mạn Nhu." Đầu tiên cô tự giới thiệu mình, không so đo giọng nói và thái độ vô lễ của cô ấy.

"Chuyện đó không quan trọng." Hạ Thải Chi căn bản không muốn biết cô ta tên gì, cô chỉ muốn đạt thành mục đích là được rồi."Tôi tới đây là muốn khuyên cô cách anh họ xa một chút, anh ấy là người đã đính hôn rồi."

"Đính hôn?" Làm sao cô chưa từng nghe anh nhắc qua?

"Đúng, hơn nữa đối tượng là tôi. Bởi vì công việc của tôi rất bận, thường xuyên xa anh họ, cho nên anh họ mới có thể thường ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, lần này chúng tôi làm dữ, anh ấy tức giận nên mới tới Đài Loan. . . . . . Với cô ở chung một chỗ đều chỉ vì trả thù tôi thôi, nếu như cô đã có tình cảm với anh ấy rồi, vậy sẽ là bất hạnh của cô, anh họ cuối cùng vẫn sẽ ở chung một chỗ với tôi, tôi mới là người thắng sau cùng." Cô nở nụ cười thắng lợi, nụ cười kia như đạt được vinh hạnh đặc biệt vậy, một chút cũng không làm cho người ta nhìn ra chột dạ và sơ hở.

Nghe cô ấy nói thế..., trong đầu Nguyên Mạn Nhu chỉ là sự trống rỗng.

Lý trí nói cho cô biết phải tin Kỷ Lăng, nhưng, lời nói của cô ta khẳng định như vậy, thật giống như chân tướng chính là như thế.

"Thật ra thì. . . . . . Cô cũng không phải là người phụ nữ đầu tiên bị anh họ đùa bỡn, tôi đó! Cũng quen tính phong lưu của anh ấy rồi, ai kêu công việc tôi bận vậy! Nhưng sau này sẽ không như vậy nữa, tôi đã thôi công việc người mẫu rồi, về sau sẽ bồi ở bên cạnh anh họ. Cô suy nghĩ đi, nếu không phải cực kỳ yêu anh họ, tôi cần gì buông tha sự nghiệp người mẫu như ánh mặt trời? Cho nên, mời cô nhanh rời khỏi đi! Như vậy tổng so ngày sau anh ấy chán cô, mở miệng đuổi cô đi, phải không?"

Là tình yêu thế nào sẽ làm một phụ nữ cam tâm buông tha công việc đi theo đuổi một người đàn ông đây? Hơn nữa theo lời cô ta hình như thành quả công việc đang trên đỉnh cao!

Nguyên Mạn Nhu giương mắt nhìn Hạ Thải Chi ngồi ở đối diện, không thể không thừa nhận, cô trang điểm rực rỡ, trang phục không tầm thường, thoạt nhìn đã biết không phải người bình thường, hơn nữa cô ấy lại có vóc người uyển chuyển và khuôn mặt xinh xắn. Mặc dù bề ngoài của cô cũng không tệ, nhưng so với tỉ mỉ ăn mặc lại đang đảm nhiệm người mẫu quảng cáo ở Newyork - Hạ Thải Chi, về mặt khí thế chính là thua một bậc.

"Được rồi! Có lẽ anh họ chưa ngủ với cô, cô muốn bao nhiêu tiền? Cô nói đi! Cô biết, Kỷ gia chính là có tiền." Ngoài mặt cô giả bộ tất cả vì đại cục làm trọng, nhưng trên thực tế cô muốn biết hai người tiến triển tới mức độ nào, chính cô lại có bao nhiêu phần thắng.

Nghe vậy, Nguyên Mạn Nhu cũng hít một hơi, không tin tình yêu có thể như mua bán ra giá bao nhiêu tiền là có thể bán đứt, mà tình yêu ngắn ngủi giữa bọn họ là một hiện tượng giả, một hớp giá liền có thể kết thúc. . . . . .

"Tôi không tin lời cô, tôi muốn nghe Kỷ Lăng chính miệng nói." Nguyên Mạn Nhu lập tức đứng lên, Hạ Thải Chi còn chưa kịp đáp lại, cô cũng đã rời đi chỗ ngồi.

"Tôi có hình làm chứng!" Cô hô, kịp thời ngăn động tác của Nguyên Mạn Nhu."Không kém chút thời gian này đi?"

Hạ Thải Chi đến gần cô, móc một tấm hình từ túi xách cho cô nhìn."Đây là ảnh cưới của chúng tôi, ảnh cưới cũng đã chụp rồi, còn có giả sao?"

Nhìn trong hình ảnh trong bức hình, Nguyên Mạn Nhu cũng không thuyết phục được mình nữa —— cô lại bị Kỷ Lăng lừa lần nữa!

Kỷ Lăng sau khi từ Trường Canh trở về, lại không nhìn thấy Nguyên Mạn Nhu nên đợi ở trong phòng làm việc, thời gian này công việc của anh đều tập trung ở trung tâm nghiên cứu, cho nên đem chuyện trong công ty giao cho cô, có lẽ là đến một ban nào đó dưới lầu đi, anh thầm tính.

Nhưng qua một tiếng, còn chưa thấy cô trở về phòng làm việc, lòng anh sinh ra kỳ quái, liền gọi điện cho bảo vệ dưới lầu ——"Có nhìn thấy trợ lý Nguyên không?"

"Trợ lý Nguyên? Em họ của ngài hẹn cô ấy đến quán cà phê đối diện rồi." Bảo vệ nói thực.

Chương 9.3

Thải Chi! ? Cô ta hẹn Mạn Nhu làm cái gì?

"Chuyện khi nào?"

"Sau khi Phó tổng giám đốc ngài đi ra không bao lâu."

"Được rồi, không có gì." Anh để điện thoại xuống, trong lòng dâng lên sự bất an. Tính toán, họ đi ra ngoài có ít nhất ba tiếng rồi, hai người không quen có chuyện gì cần tán ngẫu lâu như vậy?

Anh dứt khoát đi tìm họ. Không ngờ, cũng là một chuyến tay không.

Khi anh chuẩn bị lấy điện thoại di động ra tìm người, một giọng nữ cắt đứt anh: "Anh họ!"

"Mạn Nhu đâu?" Anh chỉ nhìn thấy cô ta một mình đứng ở cua quẹo, mà nụ cười của cô ta lại quá mức đắc ý, điều này làm cho anh cảm thấy có cái gì đó không đúng.

"Cô ấy! Em không biết! Cùng em uống ly cà phê sau đó đi rồi..., Sao vậy? Cô ấy không về công ty sao?" Nếu anh họ biết là cô hẹn Nguyên Mạn Nhu , cô cũng không cần che giấu.

"Vậy cô ở chỗ này làm cái gì?" Anh hí mắt, cảm giác chuyện không đơn giản như cô ta nói.

"Không có làm gì hết! Em mới vừa tính tiền xong, liền ra đón taxi về khách sạn!" Hạ Thải Chi với vẻ vô tội, làm như không có chuyện gì xảy ra, chuyện gì cô đều không biết."Nhưng nếu thấy anh họ, em đương nhiên là muốn anh họ theo em đi dạo khắp nơi một chút nha!"

"Tôi không rãnh." Nói xong, anh mở nắp điện thoại ra, muốn gọi điện cho Nguyên Mạn Nhu, Hạ Thải Chi lại tiến lên suồng sã tứ phía cướp điện thoại di động của anh."Anh họ! Em khó được tới Đài Loan, anh nhất định phải cùng em đi dạo một chút, nghe nói cao nhất thế giới. . . . . ."

Anh nhìn chằm chằm tay cô: "Đưa đây!"

"Không đưa!" Hạ Thải Chi lên tiếng run như cầy sấy, cô chưa từng thấy qua bộ dạng anh họ chân chính nổi giận, nhưng có thể tưởng tượng được hậu quả chọc giận anh.

"Đừng ép tôi tức giận, tôi lại nói lần nữa, Đưa đây!"

". . . . . . Được thôi!"

Kỷ Lăng lấy đến điện thoại, lập tức bấm số của Nguyên Mạn Nhu.

"Số máy của quý khách hiện thời không liên lạc được, xin vui lòng gọi lại sau. . . . . ."

Anh khép điện thoại di động lại, căm tức nhìn cô một cái, cảnh cáo nói: "Cô tốt nhất an phận một chút cho tôi!"

Nói xong, anh xoay người rời đi.

Hạ Thải Chi nhìn bóng lưng anh rời đi, bên tai vang lên tiếng cảnh cáo của anh, nhìn bộ dáng anh đối với cô nhẫn tâm, nghĩ đến thái độ để ý của anh đối với Nguyên Mạn Nhu, lòng tràn đầy ghen tỵ, nói có chút hả hê: "Dù sao mấy người cũng không có khả năng rồi."

Thẳng đến tan tầm, Kỷ Lăng cũng không đợi được Nguyên Mạn Nhu, liên lạc cho cô cũng không được.

Anh vốn định nghĩ cô đi dạo nơi nào đó, mới không có về công ty, có lẽ cô đi dạo xong sau đó sẽ trực tiếp về nhà, cho nên anh vừa tan tầm liền trực tiếp về nhà cô. Nơi nào biết, ngôi nhà trống rỗng, không có bóng người.

"Số máy quý khách hiện thời không liên lạc được, xin vui lòng gọi lại sau. . . . . ." Đáp lại vẫn là như thế.

"Kỳ quái, sẽ đi đâu?" Anh để điện thoại xuống, đi vào phòng cô.

Chợt, anh liếc thấy cửa tủ quần áo góc để đồ, mở ra vừa nhìn, tủ quần áo trống không, quần áo vốn treo trên đó đều không thấy nữa.

Anh cả kinh, vội vàng kéo ngăn kéo khác, cũng như thế.

Cô đã về! Còn mang quần áo đi!

Ý niệm này bổ vào đầu anh, khiến anh hoảng.

Cô ấy đi nơi nào rồi? Tại sao lại đi?

Anh nghĩ mãi không xong, sau đó, nhớ tới buổi chiều nụ cười sán lạn kia của Thải Chi. . . . . .

"Đáng chết!" Anh nên sớm đoán ra nhất định là Thải Chi đang quấy phá, anh biết Thải Chi thích anh, nhưng anh cho rằng chỉ cần mình không trả lời, lâu tý chính cô ta sẽ biết khó mà lui. Không nghĩ tới, cô ta thế nhưng tìm Mạn Nhu đi ra ngoài, còn không biết nói chuyện gì, khiến Mạn Nhu rời nhà trốn đi. . . . . .

Không được! Phải nhanh chút tìm được Mạn Nhu.

Anh lập tức gọi điện thoại đến phòng nhân sự của công ty, hỏi địa chỉ nhà và số điện thoại của Mã Thư Cần, anh nghĩ Mã Thư Cần nhất định biết Mạn Nhu ở đâu.

Mã Thư Cần tan việc về đến nhà, ở cửa nhà nhìn thấy Nguyên Mạn Nhu ngồi trên vali, bị dáng vẻ chật vật của cô sợ hết hồn.

"Mạn Nhu, làm sao bạn lại ở chỗ này?" Một đôi mắt còn sung lên! Cô nghĩ có lẽ có liên quan với Kỷ Lăng.

"Thư Cần. . . . . ." Nguyên Mạn Nhu đánh phá khuôn mặt nghiêm túc ra tiếng nỉ non.

Thấy thế, Mã Thư Cần vội vàng móc chìa khóa nhà ra, mở cửa chính ra nói: "Mau vào, đi vào lại nói."

Mấy phút sau, họ ngồi ở trên ghế sa lon, một hộp giấy khăn giấy đặt trước mặt Nguyên Mạn Nhu.

"Nói đi! Đã xảy ra chuyện gì?" Mã Thư Cần tỉnh táo hỏi, thật ra thì trong lòng cố gắng khắc chế xúc động muốn đánh người.

"Kỷ Lăng anh ấy. . . . . . Anh ấy cùng em họ của anh ấy đã đính hôn rồi." Ngay cả ảnh cưới cũng chụp rồi, kêu cô làm sao tin anh nữa?

"Em họ? Này, điều này sao có thể? An hem họ có thể kết hôn sao?"

"Bọn họ không phải anh em họ thực sự. . . . . ." Thật ra thì cô không muốn nhớ lại nội tâm rung động lúc đó, còn có khó chịu mà Hạ Thải Chi tạo ra, nhưng, nếu như cô không nói ra, tim, hẳn là gánh vác không được.

Cô cần nói ra những đau lòng tích tụ trong tim, mới có thể làm cho mình thở được.

". . . . . . Mình có thể không tin lời nói của cô ta, nhưng cô ta lại lấy ảnh cưới ra, đó không phải là ghép, là hình thật!" Cũng bởi vì như vậy, cô mới từ nhà chạy trốn, muốn chạy trốn thật xa, không muốn nghe thấy bất kỳ lời nói dối hay giải thích của anh ấy.

"Thật?" Lời này vừa nói ra, Mã Thư Cần cũng tưởng thật, họ trước kia đã từng học qua hai năm chụp ảnh, có phải hình ghép hay không, họ có thể biết.

Cho nên, đây không phải là Mạn Nhu hiểu lầm, mà sự thật căn bản là như thế.

"Bản tính anh ta vẫn không thay đổi! Xấu xa như vậy. . . . . . Ghê tởm, tại sao lại muốn tổn thương bạn hết lần này tới lần khác? Thế giới này thiếu gì phụ nữ cũng không phải chỉ còn một mình bạn."

Nghe xong lời nói của Mã Thư Cần, nước mắt Nguyên Mạn Nhu rơi dữ dội hơn.

Chương 9.4

Chuyện bốn năm trước, cô tin lời giải thích của anh, sau lại cũng nguyện ý mở lòng tiếp nhận anh, nhưng lại không nghĩ tới, anh vẫn là gạt cô.

"Tức chết mình rồi, mình đi tìm anh ta tính sổ!"

"Thư Cần, đừng đi! Mình đã đủ khó chịu. . . . . ." Cô vội vàng ngăn cản.

Mã Thư Cần nén xuống kích động, lúc này quan trọng nhất là trấn an Mạn Nhu. Ngày mai, ngày mai vừa đi công ty, cô trước tiên đi đánh anh ta một quyền . . . . . Cô âm thầm lập kế hoạch.

"Vậy bây giờ bạn có tính toán gì?"

Nguyên Mạn Nhu lắc đầu, cô không biết, cũng không nghĩ tới, sau khi biết anh lại lừa cô, lòng cô rối loạn.

Nhìn bộ dạng vô hồn của Mạn Nhu, Mã Thư Cần thở dài, "Như vậy đi, trước tiên bạn ở nhà mình, mình cũng không tin anh ta sẽ biết nơi này. Còn nữa..., ngày mai mình đi thôi việc, cùng thứ người như thế ở cùng một công ty mình sẽ nổi điên."

"Thư Cần, bạn đừng nghỉ việc ." Trong công việc, lương ở Kỷ thị rất cao lại là người tìm việc hướng tới nhất, sau khi nghỉ việc nếu muốn tìm được công việc và hoàn cảnh như vậy cũng không dễ."Mình biết bạn thay mình bất bình, nhưng mình lại không muốn liên lụy bạn."

"Ai nói liên lụy? Mình là khinh thường! Cứ quyết định như vậy đi." Chờ đánh anh ta một quyền, không, hai quyền mới được, cô mới xin từ chức.

"Thư Cần. . . . . ."

Vừa lúc đó, bên ngoài cửa nhà của Mã Thư Cần truyền đến tiếng gõ cửa."Mã tiểu thư, cô có nhà không?"

Là Kỷ Lăng! ?

Hai người cả kinh, thế nào cũng không nghĩ đến Kỷ Lăng lại có thể tìm tới cửa? Hơn nữa còn nhanh như vậy!

"Mình không muốn gặp anh ta."

"Mình biết. Nhanh đến phòng mình, mình đuổi anh ta đi."

Sau một hồi luống cuống tay chân, Mã Thư Cần mới mở cửa ra.

"Aaron, làm sao ngài lại đến nhà tôi! Đã xảy ra chuyện gì sao?" Cô cố làm ra vẻ không có chuyện gì.

"Mạn Nhu có tới tìm cô không?"

"Mạn Nhu? Không có a! Bạn ấy không về nhà sao?" Con hổ dối trá đáng ghê tởm này, rõ ràng lừa người còn bộ dạng nghiêm nghị kiên cường chính trực như vậy. Cô cắn răng thầm mắng.

"Chưa? Mã tiểu thư, nếu như Mạn Nhu có tới tìm cô, xin nhanh chóng liên lạc với tôi, tôi có chuyện rất quan trọng phải nói với cô ấy." Kỷ Lăng mặc dù không tin Mã Thư Cần lại không biết Mạn Nhu đi đâu, nhưng anh lấy lui làm tiến, không nóng nảy, không xúc động, hi vọng đoạt được cô ủng hộ.

"Chuyện gì? Chia tay sao? Chuyện như vậy không cần ngài nhắn, Mạn Nhu chúng tôi đã biết ."

Anh nghe ra ý tại ngôn ngoại: "Tôi không hiểu ý của cô."

"Hừ! Giả bộ thực giống. Thủ đoạn bốn nắm trước nếu lại dùng lần nữa cũng không mới mẻ..., xin anh dùng cách mới hơn."

Kỷ Lăng lắc đầu, anh vẫn không hiểu.

"Tôi cho là anh biết, đừng tưởng rằng Mạn Nhu giống như trước dễ khi dễ, sau khi trải qua bị mọi người cười nhạo chính là mùa hè năm đó, bạn ấy đã thay đổi so với tưởng tượng của anh còn kiên cường hơn."

"Mọi người cười nhạo cô ấy?" Kỷ Lăng lấy dấu chấm hỏi dẫn dụ Mã Thư Cần nói ra nhiều hơn.

Mã Thư Cần thực sự trúng kế, không tự giác một hơi nói hết mọi chuyện ra, bao gồm Mạn Nhu bởi vì bị anh đột nhiên lạnh nhạt, mà bị mọi người vụng trộm nói xấu, còn có Mạn Nhu vốn là thầm mến Hạ Dương . . . . . .

Thì ra, còn có nhiều chuyện anh không biết như vậy.

Mà năm đó anh suy đoán cũng không sai, Mạn Nhu ban đầu là muốn tìm Hạ Dương tỏ tình. Nghĩ đến chỗ này, anh không khỏi ghen tỵ, nếu không phải khẳng định người Mạn Nhu để ý bây giờ là anh, anh có thể đã đi làm thịt Hạ Dương.

"Tôi thật sự không hiểu rõ anh vì sao luôn muốn lừa Mạn Nhu, bạn ấy thoạt nhìn dễ lừa như vậy sao? Hừ, vốn là đối với anh có chút thiện cảm, bây giờ càng nghĩ đến anh càng thối rữa. Biến, đừng để tôi thấy anh lần nữa!" Mã Thư Cần một cước đá cho anh văng ra, sau đó trước mặt anh đóng cửa lại.

Bịch một tiếng, hoàn toàn đem anh cách trở bên ngoài.

"Mã tiểu thư, Mã tiểu thư!" Kỷ Lăng không ngờ tới sẽ có một chiêu này, chẳng những chân bị đạp trúng, còn ăn bế môn canh, giống như anh suy nghĩ, muốn từ trên người cô lấy được tin tức của Mạn Nhu không đơn giản.

"Tiểu thư gì mà tiểu thư! Cút ——" Mã Thư Cần ở bên trong quát một chút cũng không dịu dàng.

Mặc anh đập của thế nào, kêu ra sao, cửa chính là không mở ra.

Nhưng, lần này tới không phải là không có thu hoạch.

Anh nghe thấy Mã Thư Cần nói đến đoạn mà anh đã bỏ qua, đó là một đoạn khiến Mạn Nhu bị thương, khó chịu, trừ đem hết toàn lực đền bù ở ngoài, anh không biết còn cách nào tốt hơn.

Trước mắt, Mã Thư Cần là không thể nào mở cửa rồi, anh tựa vào vách tường từ từ ngồi xuống, nghĩ ôm cây đợi thỏ. Chợt, anh nhìn thấy đôi giày bên người, giày cao gót thuộc về Mạn Nhu . . . . . .

Cũng may cô không đi đâu, chỉ là tạm thời ở nhà Mã Thư Cần.

Có lẽ, chờ anh vặn hỏi Thải Chi sau, rồi quyết định bước kế tiếp nên làm gì, làm thế nào trấn an cô.

Nghĩ tới, anh lui mà cầu bước tiếp theo, trước cho cô một chút thời gian và không gian, qua tầm vài ngày lại nói.

Bên trong cửa ——

"Anh ấy đã đi?" Nguyên Mạn Nhu vẫn khóc, hơn nữa nghe Mã Thư Cần nhắc tới cái mùa hè khó chịu năm đó, nước mắt càng không ngừng lại được.

"Đi rồi, anh ta tốt nhất cẩn thận một chút, nếu không mình thấy một lần đánh một lần." Mã Thư Cần bạo lực hăm dọa học từ trong phim ảnh, động tác khoa trương, Nguyên Mạn Nhu thấy nhịn không được bật cười.

"Đúng không! Cười mới thấy đẹp, cần gì vì một người đàn ông thối nát mà khóc chứ?"

Nghĩ đến anh, cô không khỏi trầm mặc, biết rõ anh không phải đàn ông tốt, vì sao vẫn không bỏ được đây?

Chương 10: Phần 1.

Kỷ Lăng tìm được Hạ Thải Chi ở một nhà hàng năm sao, tìm được cô ta thật ra thì cũng không khó khăn, chỉ là muốn cô rời đi Đài Loan lại là chuyện không dễ.

Biết cô ta nói dối với Mạn Nhu rằng bọn họ đã đi chụp ảnh cưới, còn sắp kết hôn, anh tức giận không dứt, đáng tiếc lúc này Mạn Nhu không nghe anh giải thích, anh chỉ có thể trước tiên dọn dẹp Hạ Thải Chi.

Vì vậy, Kỷ Lăng trù hoạch một cái cục. Anh đặc biệt thuê một trai bao, tốn chút tâm tư lấy được tín nhiệm của cô ta, sau đó sẽ tìm lý do khiến hai người đồng thời xuất hiện ở khách sạn, chính anh lại liên lạc với các phóng viên truyền thông, muốn bọn họ đến khách sạn chụp những hình ảnh đặc sắc.

Mặc dù Hạ Thải Chi ở Đài Loan cũng không nổi tiếng, nhưng những tấm hình này một khi truyền ra ngoài, danh dự của cô ta sẽ mất hết, trong gia tộc cũng đừng nghĩ ngẩng đầu ưỡn ngực nữa, thậm chí, tài sản của Hạ gia cũng rất có thể dùng hết. Mà đoạn thời gian này anh cũng không nhàn rỗi, trừ tích cực thúc đẩy Trường Canh phát triển trung tâm nghiên cứu công nghệ y sinh học, còn có thuyết phục chủ cho thuê nhà của Nguyên Mạn Nhu, bán căn nhà đó cho anh.

Dĩ nhiên, trong thời gian này, Nguyên Mạn Nhu xin phép công ty cho nghỉ dài hạn, cũng không về nhà, tự nhiên cũng không biết Kỷ Lăng đang bận gì.

Trong nhà hàng ——
Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_11 end
Gioi Thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .